Nửa bát canh cũng mình cũng bạn
Hạt muối nghèo cũng bạn cũng ta
Khó khăn nào chồng vợ chẳng xa
Qua cảnh khổ là ta mặn nồng
Đời vất vả thuở còn tay trắng
Yêu nhau từ mái lá đơn sơ
Nguyện chung lòng xây đắp ước mơ
Đường khập khểnh truân chuyên có sợ
Ta với bạn là chồng là vợ
Nghĩa phu thê còn có tri âm
Cũng do mình vững dạ đồng tâm
Thoát nghèo đói qua cơn bĩ cực
Một quãng đời lên non xuống vực
Tình vợ chồng chẳng bạc như vôi
Phút ban đầu phu phụ giao bôi
Cùng hẹn ước chung tay dệt mộng
Thề một dạ một lòng chèo chống
Thử thách là lẽ sống tình yêu
Dẫu cơ hàn ta có bao nhiêu
Tròn chung thủy trăm năm kết tóc!